Tản mạn: Chuyện bún bò

Sáng nay là một buổi sáng đẹp trời. Chắc vì cơn mưa đêm đã rửa sach bầu trời mùa hạ. Sáng nay tôi đạp xe đi làm. Một dịp tốt để quất 1 tô bún bò trước khi đạp gần chục cây số đến công ty.

Tình cờ tôi gặp 1 ông chú (bà con) cũng ăn ở quán. Vừa dựng xe, ngồi gần cạnh, chú liền hỏi:
– Đi tập thể dục hả con?
– Dạ con đi làm

Thấy tôi mặc quần đùi (để đạp xe cho thoải mái), có vẻ chú hơi bất ngờ, liền hỏi:
– Ủa đi làm mà mặc đồ vẫy nê?
– Dạ con có đem theo đồ để thay mà

– Đi làm chỗ nào, Thiên?
– Dạ, quận 4 á chú

Một người phụ nữ ngồi đối diện, với 1 vẻ ngạc nhiên, nói:
– Chu choa, từ đây đạp xe tới tận quận 4. Giỏi thiệt!

Không đợi tôi phân bua, chú giải thích:
– Ui! tụi trẻ bây giờ nó phải có chút gì đó điên điên chút! Con bé Trang nhà tui nó cũng đạp xe tới quận 7 với mấy đứa bạn hoài. Đạp tới cầu Phú Mỹ gì á

Một người đàn ông khác, trạc tứ tuần, ngồi gần đấy cũng tranh luận:
– Cái này là điên 2, 3 phần gì đó chứ chút chút gì nữa

Mọi người ai nấy chăm chú ăn tô bún của mình.
– Ủa mà, mấy bữa nay facebook nó bị chặn phải hok Thiên? Chú vô hoài mà hỏk được
– Ề, tui cũng vô hỏk được ông ơi. – Người phụ nữ lại bắt trúng chủ đề

Nghe nói về việc chặn facebook, cô bán bún bò như cũng có chung 1 nỗi bức xúc, liền nói:
– Ờ! tui cũng vô được đâu.

Mình thầm nghĩ trong bụng: “trời ơi, sao mấy cô mấy chú bắt kịp thời đại quá vậy”

… (Đoạn này nói vì sao lại có vụ chặn facebook, và những phỏng đoán rằng nó sẽ còn kéo dài trong bao lâu)

– Mấy đứa bây giờ tụi nó ghiền facebook ông ơi.

Người đàn ông tứ tuần kia như gặp đúng chủ đề chuyên môn:
– Chả hiểu nổi! Thấy gì mà… Tụi nó nhắn tin, có 1 chữ cũng gởi qua gởi lại
– Nói câu cú hỏk chỉnh chu, toàn câu cụt câu què. – Chú ấy giải thích – Mà thấy giờ tụi nó quen mới có mấy ngày… mà kêu vợ kêu chồng này nọ. Tui cưới vợ tui hai mươi năm mà có kêu “vợ” miếng nào đâu.

Mấy người ngồi xung quanh đều cười sảng khoái. Người phụ nữ kia, liền chụp hỏi:
– Hỏk kêu vợ chứ kêu cái gì ông?
– Thì kêu bà, tui chứ kêu gì