Tản mạn: Gánh tàu hũ
Thong dong rãi bước đi từ trong hẻm ra, bên kia đường, biển dậy sóng
- “Ăn đậu hũ nóng đi em”
- “Hmm… làm em 1 chén, nóng nghen chị”
…
Múc xong cho tui, chị ấy dói qua bên kia đường nói với một chị khác hơn tuổi (mình gọi là cô thì đúng hơn), cũng bán đậu hũ, gánh hàng nằm bên trong hẻm
- “Vác ra ngoài này luôn nè”
…
2 người tán dóc qua lại, chủ yếu là than mấy ngày cận tết bán ế, chốc chốc thấy ai đi tới là chị lại mời ăn
- “Đậu hũ nóng đi em, ghế nà ngồi luôn” - thấy cặp nam nữ đi ra, vừa mời, chị rút ra 2 cái ghế con bằng nhựa đặt bên trái, kêu cái kịch.
- “Ăn hẻ?” - chàng trai hỏi, cô gái gục đầu
- “2 chén nha chị”
Xong kế chị bên này múc 1 chén. Cô bên kia, chẳng nói chẳng rằng, như thể có quy ước sẵn, cũng múc 1 chén bưng qua đưa. Cậu chàng thấy lạ, thắc mắc nói với cô gái “Ủa chén bên này bên kia!?”.
Chị kia nghe, cười trừ…
Tui cũng cười, nhớ lại mấy bữa đi làm, chạy xe lên cầu Calmette, thấy 2 cô ngồi canh gánh hàng rong y chang nhau, tui hay tự hỏi: “người ta sẽ chọn mua gánh nào, mua hoài cô bên này thì coi kia có ganh ko?”